* Tittle: Where Am I In Your Heart?
* Author: Bun (mouse_kut3_9x, KK_Bê)
* Disclaimers: Dĩ nhiên, tất nhiên, chắc chắn, một trăm phần mười phần trăm là Jong – Key – Ho không thuộc về Au. Yên tâm chưa?
* Fandom: JongHyun, KiBum, MinHo
* Category: Romance (?),Angst, Tragedy…
* Rating: T
* Pairing: JongKey, MinKey
* Warn: SA, sadfic(?)
* Summary:
*Trailer: Warning: Trong trailer
có những hình ảnh máu me, không trong sáng. Mọi người nhớ cân nhắc
trước khi xem nhé! Xem xong mà có vấn đề gì thì Au không chịu trách
nhiệm nhé!
https://www.youtube.com/watch?v=QRR8th5y45M
Chap 1 Part 1: Bắt đầu từ quá khứ.
Không phải lúc nào ông trời cũng cho con người một cuộc sống như họ mong muốn, phải không? Park Jung Woon - một con người đã chót
chọn nhầm ngã rẽ trong cuộc đời mình. Khoảnh khắc này, khi đứng trước
hai tấm bia mộ trắng toát, tâm trạng Jung Woon bỗng trỗi dậy một nỗi nhớ
cùng một lòng hận thù sâu tận đáy lòng.
- Appa, umma! Lâu lắm con trai mới đến thăm bố mẹ. Bố mẹ à, bây giờ
quyền lực đã nằm trong tay con. Con sẽ không bao giờ để bọn nhà giàu
được sống một cuộc sống vinh hoa phú quý như chúng vốn có.
- Con sẽ làm cho chúng phá sản , không còn một đồng mua cơm. Nhưng...bố
mẹ yên tâm con sẽ đem số tiền ấy chia cho người nghèo. Những con người
có số phận và hoàn cảnh khó khăn chứ không giống như một lũ cặn bã chuyên đi ăn hối lộ.
- Appa, umma à... hai người còn nhớ không? Năm con lên 15 tuổi, lúc đó
những đứa trẻ khác đang ăn sung mặc sướng, tung tăng đi học. Thì... Ông
trời thật bất công phải không? Những kí ức đó...có lẽ con sẽ không bao
giờ có thể quên được. Chúng đã trở thành những cơn ác mộng của con...
mãi mãi... khắc sâu trong trí nhớ của con...
Ánh mắt Jung Woon tràn đầy sự oán hận, lòng căm thù; sự ham muốn được
trả thù từ khi nào đã ăn sâu vào tâm gan hắn. Hắn luôn nhìn thế giới
bằng một con mắt màu đen nhưng… từ khi nào... tiền bạc và quyền lực đã
chiếm hữu con người hắn?
Flash Back
- Appa!!!!! Umma!!!!! - tiếng hét kinh hoàng của một cậu bé 15 tuổi trong nhà họ Shin nổi tiếng giàu có ở Seoul.
Vì sao có tiếng hét đó?
- Đánh chúng nó cho ta! Ai cho chúng mày ăn cắp tiền hả? Tưởng ở đây thì
muốn gì cũng được sao? – Ông chủ nhà họ Shin hét lên một cách giận dữ.
- Con xin ông! Bố mẹ con không ăn cắp, nhất định có người hại nhà con
hay ông nhìn nhầm, bố mẹ con không ăn cắp! Con xin ông, đừng đánh bố mẹ
con nữa! - Những giọt nước mắt hoà lẫn với giọng nói đầy van xin của
Park Jung Woon - cậu bé 15 tuổi có một số phận nghiệt ngã.
- Vậy mày giải thích cho tao: số tiền dưới gầm giường trong phòng nhà mày ở đâu ra? Hả?
- Đó... đó là tiền bao năm nay vợ chồng tôi tích góp để cho đứa con trai
đi học tử tế, chứ không phải tiền chúng tôi đi ăn cắp, tôi nói thật
đấy! - Bố Jung Woon lên tiếng, cố gắng cất lên từng tiếng một cách khó
khăn với thân mình đầy thương tích.
- Hừ... đến giờ chúng mày còn già mồm được sao? Số tiền đó sao mày có
thể tích được nhiều như thế khi mới ở nhà tao một năm? Muốn tao tin ư?
Hừ...ha ha ha ha ha... thật nực cười. ĐÁNH CHẾT NÓ CHO TA
Bụp – ăn cắp tiền này
Bụp – dám già mồm này
Bụp – dám cãi lời ông này
...
Mỗi một gậy giơ lên lại là một nhát dao chém vào trái tim Jung Woon. Đau
nhói! Nước mắt cứ thế tuôn rơi, cậu bé không đủ mạnh để có thể liều
mình cứ cha vì cậu biết mình còn phải bảo vệ mẹ.
- KHÔNG!!!!!!!!!!!!!!..... ĐỪNG! APPA!!! - Tiếng hét của cậu lại vang lên, cái chết của cha như một nhát kiếm chém thẳng vào ngực cậu.
- Ha ha ha ha ha... lôi mẹ thằng bé vào phòng cho ta !
- Không, buông tôi ra, buông tôi ra, Jung Woon àh!!!
- UMMA !!!
tạm trôi qua, vài ngày sau khi lo liệu chôn cất cho bố xong. Jung Woon
không còn một chút sức lực. Những nỗi đau vẫn xé nát trái tim cậu. Đôi
mắt sưng vù vì khóc quá nhiều. Đôi chân nặng trịch bước từng bước vào
căn nhà chứa đầy những kí ức đáng sợ. Nhưng… nỗi đau của một người phụ
nữ ấy còn lớn hơn cậu gấp hàng trăm hàng nghìn lần… Tưởng chừng mọi
chuyện sẽ chấm dứt tại đó, cuộc sống sẽ lại nhẹ nhàng trôi đi. Thì…
- Anh à… em xin lỗi… em không thể bảo vệ được tình yêu của chúng ta. Em
không thể bảo vệ chính bản thân mình để rồi giờ đây em trở thành một
người phụ nữ dơ bẩn và đáng kinh tởm, phải không anh? Em không còn đủ tư
cách đứng trước tấm bia mộ của anh… Em đã phá hủy lời hứa “ trọn đời
thuộc về nhau ” của chúng ta. Em xin lỗi…
Những giọt nước mắt lăn dài trên má bà, mọi nỗi uất ức trong lòng bỗng dâng cao…
- Nhưng… anh à… anh mãi ở trong trái tim em… hãy chờ em… anh nhé ! – Bà
bê chiếc ghế ra giữa phòng, nhẹ nhàng bước lên chiếc ghế ấy, buộc một
sợi dây thừng to lên trên trần nhà… căn phòng tối om, sâu hun hút, từng
cơn gió khẽ thổi qua những ô cửa sổ.
- Em đến với anh đây… chờ em… anh nhé…
RẦM –
- UMMA !!! - Tiếng hét lại cất lên chất chứa nỗi đau, sự oan ức, sự oán hận trước cảnh tưởng trước mặt.
- Ông…ông thật ác độc! Chả nhẽ ông không có chút tình người sao? Ông
giết hại cha mẹ tôi. Ông hãy nhớ lấy cái ngày này! Một ngày nào đó, ông
sẽ phải hối hận vì những gì mình đã làm với gia đình tôi. Hừ…tôi nhất
định sẽ quay lại trả thù! - Những lời nói đầy oán trách bỗng được thốt
ra từ miệng Jung Woon như một lẽ tự nhiên. Chất chứa bao nỗi đau.
- Sao mày dám nói thế với ông chủ chứ? Bây đâu, giết nó cho ta! – Lão quản gia hét lên.
- Khoan đã! Không cần giết nó. Ta muốn xem nó định trả thù ta bằng cách
nào. Ha ha ha, nhãi ranh! – Ông chủ nhà họ Shin thách thức Jung Woon một
cách đầy ẩn ý sau điệu bộ nhếch mép đầy khinh miệt.
Jung Woon chạy thẳng ra ngoài trong đầu chỉ có một ý nghĩ: “Appa, umma! Nhất định con sẽ trả thù cho hai người!”
End Flash Back
Mọi chuyện bắt đầu từ đó, ngọn lửa thì hận đã bắt đầu
nhen nhóm từ lúc ấy. Một tổ chức tên là DSS đã ra đời, một tổ chức
chuyện đi lừa bịp những gia đình giàu có để rồi họ phải khuynh gai bại
sản; lấy của người giàu chia cho người nghèo. Thành viên của tổ chức đều
là những người nghèo không tiền bạc, không nhà, không cửa, và tất
nhiên, người đứng đầu không ai khác ngoài Park Jung Woon.
Một trong những quy định của tổ chức DSS là: không được có bạn, không
được yêu hay quá thân mật hoặc giao tiếp quá nhiều với những người không
thuộc tổ chức. Quy định là quy định, nhưng cảm xúc của con người thì
không thể điều khiển hay kiềm chế một cách dễ dàng bằng một quy định.
Kim Woon Jong và Jung Seo Yeon là hai trong số nhóm người đầu tiên được
kết nạp vào làm thành viên trong tổ chức DSS. Đúng ra sẽ chẳng có gì nếu
như những cảm xúc bùng phát trong họ không lên lỏi vào trái tim hai
người. Không biết từ lúc nào, hai con tim đã trao nhau thứ tình cảm mà
người ta gọi là “yêu”. Để rồi giờ đây số phận lại đùa giỡn con người…
- Woon Jong àh…em biết không nên nói ra nhưng…
- Có chuyện gì em cứ nói đi. Chúng ta đã thề rằng sẽ luôn ở bên nhau sẻ chia mọi chuyện rồi mà.
- Woon Jong à…em…em…em có thai rồi.
…
- THẬT KHÔNG?
- … * khẽ gật đầu *
Dù cuộc đời có thế nào, dù cho ông trời có trêu đùa với tình yêu của họ
thì… một niềm hạnh phúc, một niềm tin vẫn ánh lên trong đôi mắt họ.
- Chúng ta không thể ở đây được, phải trốn thôi. Không thể tiếp tục giấu giếm như 4 năm vừa qua được.
- Nhưng bằng cách nào? Hơn nữa, chúng ta không có tiền.
- Em yên tâm, anh đã dành dụm được một khoản tiền rồi.
- …Vậy…em nghe theo anh…
Và thế rồi, vì tình yêu, vì món quà mà Thượng đế ban tặng, họ đã
quyết định bỏ trốn và vươn tới một tương lai tốt đẹp hơn. Bỏ mặc lại
những ham muốn về tiền bạc, quyền lực, danh lợi. Giờ đây, tất cả những
thứ đó không còn quan trọng với họ. Thứ duy nhất họ muốn là bảo vệ tình
của họ…mãi mãi…
Đêm hôm đó, hai người cùng nhau bỏ trốn ra khỏi cái tổ chức đầy sự
lạnh lùng, chỉ biết đến tiền bạc và ra ngoài với một thế giới rộng lớn
đầy màu sắc. Họ mua vé lên Seoul và tạm biệt cái chốn gọi là ranh giới
giữa Hàn Quốc và Triều Tiên đầy khắc nghiệt này.
Sau bao sóng gió, cuối cùng, họ cũng đã có một cuộc sống hạnh phúc
và êm đềm trong một căn nhà nhỏ nằm trong thành phố Seoul. Và… một cậu
bé cũng đã chào đời trong căn nhà đó - một căn nhà tuy đơn sơ nhưng tràn
ngập niềm vui và tiếng cười. Một cậu bé đáng yêu tên là Kim Jong Hyun.
Cũng chính tại đất nước này, ngoài tổ chức DSS còn có một tổ chức khác,
gọi là KCIA . Tổ chức được thành lập ra để bảo vệ nhân dân - một cơ quan
tình báo của Hàn Quốc. Các thành viên trong đó hầu hết đều có một kĩ
năng nào đó. Và…Choi Min Ho, một cậu bé được lớn lên trong tổ chức từ
khi còn nhỏ. Từ bé, cậu đã được đào tạo một cách bài bản các kĩ năng làm
điệp viên. Cậu lớn lên trong sự huấn luyện nghiêm khắc của mọi người
trong tổ chức.
Và rồi…
- Min Ho àh, con đã lớn lên ở đây từ nhỏ, vì vậy ta rất tin tưởng con nên nhiệm vụ lần này ta giao cho con.
- Bác à, nhưng con còn nhỏ hơn nữa lại không có kinh nghiệm…
- Ta tin con làm được, con cũng đủ trưởng thành rồi cũng cần tập dần cho quen với mọi tình huống đi.
- Dạ, vậy…con sẽ tham gia ạ.
- Tốt lắm. Con còn nhớ có lần ta đã từng nói về một tổ chức ngầm chuyên đi lừa những nhà giàu không?
- Dạ, có. Tổ chức DSS.
- Uhm…tổ chức đó khá mạnh và đang phát triển rất nhanh, ta muốn con thâm
nhập vào tổ chức đó để xem để xem cách chúng hoạt động và, chúng ta sẽ
đánh từ trong đánh ra…
- Ý bác là... con sẽ làm gián điệp xâm nhập vào nội bộ bên trong để hiểu rõ địch, sau đó từ từ tiêu diệt tận gốc chúng?
- Chuẩn. Con hiểu nhanh đấy.
Kế hoạch bắt đầu được tiến hành năm Min Ho 16 tuổi. Cậu vào vai một cậu
bé nghèo vô tình đi qua tổ chức xin bát cơm và…tất nhiên, được Park Jung
Woon thu nhập và kết nạp vào hàng ngũ thành viên của tổ chức. Choi Min
Ho chính thức bắt tay vào nhiệm vụ của mình. Phía trước sẽ ra sao? Tất
cả sẽ phụ thuộc vào số phận, con đường mà ông trời đã sắp đặt cho cậu.
Ở một nơi nào đó trên đất Seoul, Kim Hyung Bum – ông chủ của một
tập đoàn tài chính nổi tiếng ở Seoul. Một tập đoàn vô cùng giàu mạnh và
đã từng đánh bại nhiều tập đoàn nổi tiếng khác. Vợ ông – Lee Hyun Ri
cũng nổi tiếng đẹp nghiêng nước nghiêng thành trong Seoul. Họ rất yêu
thương nhau trong một gia đình tràn ngập hạnh phúc.
Kim Hyung Bum kí kết hợp đồng với một công ty khác vì muốn mở rộng tập
đoàn và vươn tới thị trường châu Âu. Nhưng ông trời lại cản đưởng ông;
có lẽ ông trời không muốn cho Hyung Bum thành công hơn nữa. Công ty đó
đã phá sản do thị trưởng chứng khoán đột nhiên tụt dốc kéo theo tập đoàn
của ông cũng bị lung lay, Hyung Bum đã đổ quá nhiều tiền vào công ty
đó. Vì muốn giữ vững tập đoàn qua cơn sóng gió này và muốn vựng tập đoàn
dậy, ông đã chạy vạy đi vay mượn khắp nơi để có tiền khôi phục lại tập
đoàn. Nhưng tất cả những cố gắng, nỗ lực của ông đều vô ích; thị trường
chứng khoán ngày một tụt dốc và kết quả cuối cùng…Ông không thể bám trụ
được nữa, tập đoàn của ông đã phá sản. Chính trong những ngày tháng nước
sôi lửa bỏng đó, ông trời đã ban tặng cho hai vợ chồng Hyung Bum một
đứa con. Nhưng, cái gì cũng có cái giá của nó, phải không? Ông trời ban
cho ông một đứa con thì lại lấy đi của ông mọi thứ về tiền bạc, danh lợi
và… ngay cả người vợ ông vô cũng yêu thương cũng bị Thượng đế cướp mất
khi vừa sinh ra đứa con trai đầu lòng. Phải chăng…đó là cái giá quá đắt
mà ông phải trả để có một đứa con? Đứa con trai mà ông đã mong chờ bao
lâu nay – Kim Ki Bum.
Tất cả mọi thứ đều có đi có lại, muốn có được
thứ gì cũng đồng nghĩa với việc phải mất đi một thứ. Bọn họ, sẽ nhận
được những gì và mất đi những gì? Liệu ông trời có sắp đặt số phận cho
họ ở gần nhau hơn không? Câu hỏi đặt ra cho bạn: Cái gì là thứ quan
trọng nhất trong cuộc sống của bạn?
End chap 1 part 1
Fic này đã post bên Babu http://shineevn.net/showthread.php?6445-Longfic-Where-Am-I-In-Your-Heart ( tranh thủ PR cho fic luôn :)) )nhưng post sang đây câu khách, để cho nó hợp ní e sẽ cố gắng post nhanh để bên này kịp vs babu. Mong mn ủng hộ fic của e ạ xD
* Author: Bun (mouse_kut3_9x, KK_Bê)
* Disclaimers: Dĩ nhiên, tất nhiên, chắc chắn, một trăm phần mười phần trăm là Jong – Key – Ho không thuộc về Au. Yên tâm chưa?
* Fandom: JongHyun, KiBum, MinHo
* Category: Romance (?),Angst, Tragedy…
* Rating: T
* Pairing: JongKey, MinKey
* Warn: SA, sadfic(?)
* Summary:
"Anh ở đâu trong trái tim em?
“Ngay cả khi trái tim anh đang bị tổn thương?
Ngay cả khi niềm tin anh đặt vào em cũng đã dần vơi đi?
Điều đó có còn quan trọng không anh?”
“Anh ở đâu trong trái tim em?”
“Tâm hồn em đã bị vấy bẩn
Một vết bẩn nhầy nhụa và kinh tởm
Điều đó có còn quan trọng không?
Khi… ngay cả em cũng khiếp sợ chính bản thân mình?”
“Anh ở đâu trong trái tim em?”
“Kể cả khi em là một kẻ hèn nhát và nhục nhã?
Kể cả khi vết bẩn đó không bao giờ có thể xoá đi được?
Anh vẫn muốn biết sao?”
“Anh ở đâu trong trái tim em?”
“Anh vẫn muốn biết sao anh?
Nhưng mà, trái tim em đã chết từ lâu rồi…”
“Anh ở đâu trong trái tim em?”
“Anh…chưa bao giờ ở trong trái tim em…”
“Ngay cả khi trái tim anh đang bị tổn thương?
Ngay cả khi niềm tin anh đặt vào em cũng đã dần vơi đi?
Điều đó có còn quan trọng không anh?”
“Anh ở đâu trong trái tim em?”
“Tâm hồn em đã bị vấy bẩn
Một vết bẩn nhầy nhụa và kinh tởm
Điều đó có còn quan trọng không?
Khi… ngay cả em cũng khiếp sợ chính bản thân mình?”
“Anh ở đâu trong trái tim em?”
“Kể cả khi em là một kẻ hèn nhát và nhục nhã?
Kể cả khi vết bẩn đó không bao giờ có thể xoá đi được?
Anh vẫn muốn biết sao?”
“Anh ở đâu trong trái tim em?”
“Anh vẫn muốn biết sao anh?
Nhưng mà, trái tim em đã chết từ lâu rồi…”
“Anh ở đâu trong trái tim em?”
“Anh…chưa bao giờ ở trong trái tim em…”
*Trailer: Warning: Trong trailer
có những hình ảnh máu me, không trong sáng. Mọi người nhớ cân nhắc
trước khi xem nhé! Xem xong mà có vấn đề gì thì Au không chịu trách
nhiệm nhé!
https://www.youtube.com/watch?v=QRR8th5y45M
Chiều mình sẽ post part đầu tiên nhá!
Where Am I In Your Heart?
Chap 1 Part 1: Bắt đầu từ quá khứ.
Không phải lúc nào ông trời cũng cho con người một cuộc sống như họ mong muốn, phải không? Park Jung Woon - một con người đã chót
chọn nhầm ngã rẽ trong cuộc đời mình. Khoảnh khắc này, khi đứng trước
hai tấm bia mộ trắng toát, tâm trạng Jung Woon bỗng trỗi dậy một nỗi nhớ
cùng một lòng hận thù sâu tận đáy lòng.
- Appa, umma! Lâu lắm con trai mới đến thăm bố mẹ. Bố mẹ à, bây giờ
quyền lực đã nằm trong tay con. Con sẽ không bao giờ để bọn nhà giàu
được sống một cuộc sống vinh hoa phú quý như chúng vốn có.
- Con sẽ làm cho chúng phá sản , không còn một đồng mua cơm. Nhưng...bố
mẹ yên tâm con sẽ đem số tiền ấy chia cho người nghèo. Những con người
có số phận và hoàn cảnh khó khăn chứ không giống như một lũ cặn bã chuyên đi ăn hối lộ.
- Appa, umma à... hai người còn nhớ không? Năm con lên 15 tuổi, lúc đó
những đứa trẻ khác đang ăn sung mặc sướng, tung tăng đi học. Thì... Ông
trời thật bất công phải không? Những kí ức đó...có lẽ con sẽ không bao
giờ có thể quên được. Chúng đã trở thành những cơn ác mộng của con...
mãi mãi... khắc sâu trong trí nhớ của con...
Ánh mắt Jung Woon tràn đầy sự oán hận, lòng căm thù; sự ham muốn được
trả thù từ khi nào đã ăn sâu vào tâm gan hắn. Hắn luôn nhìn thế giới
bằng một con mắt màu đen nhưng… từ khi nào... tiền bạc và quyền lực đã
chiếm hữu con người hắn?
Flash Back
- Appa!!!!! Umma!!!!! - tiếng hét kinh hoàng của một cậu bé 15 tuổi trong nhà họ Shin nổi tiếng giàu có ở Seoul.
Vì sao có tiếng hét đó?
- Đánh chúng nó cho ta! Ai cho chúng mày ăn cắp tiền hả? Tưởng ở đây thì
muốn gì cũng được sao? – Ông chủ nhà họ Shin hét lên một cách giận dữ.
- Con xin ông! Bố mẹ con không ăn cắp, nhất định có người hại nhà con
hay ông nhìn nhầm, bố mẹ con không ăn cắp! Con xin ông, đừng đánh bố mẹ
con nữa! - Những giọt nước mắt hoà lẫn với giọng nói đầy van xin của
Park Jung Woon - cậu bé 15 tuổi có một số phận nghiệt ngã.
- Vậy mày giải thích cho tao: số tiền dưới gầm giường trong phòng nhà mày ở đâu ra? Hả?
- Đó... đó là tiền bao năm nay vợ chồng tôi tích góp để cho đứa con trai
đi học tử tế, chứ không phải tiền chúng tôi đi ăn cắp, tôi nói thật
đấy! - Bố Jung Woon lên tiếng, cố gắng cất lên từng tiếng một cách khó
khăn với thân mình đầy thương tích.
- Hừ... đến giờ chúng mày còn già mồm được sao? Số tiền đó sao mày có
thể tích được nhiều như thế khi mới ở nhà tao một năm? Muốn tao tin ư?
Hừ...ha ha ha ha ha... thật nực cười. ĐÁNH CHẾT NÓ CHO TA
Bụp – ăn cắp tiền này
Bụp – dám già mồm này
Bụp – dám cãi lời ông này
...
Mỗi một gậy giơ lên lại là một nhát dao chém vào trái tim Jung Woon. Đau
nhói! Nước mắt cứ thế tuôn rơi, cậu bé không đủ mạnh để có thể liều
mình cứ cha vì cậu biết mình còn phải bảo vệ mẹ.
- KHÔNG!!!!!!!!!!!!!!..... ĐỪNG! APPA!!! - Tiếng hét của cậu lại vang lên, cái chết của cha như một nhát kiếm chém thẳng vào ngực cậu.
- Ha ha ha ha ha... lôi mẹ thằng bé vào phòng cho ta !
- Không, buông tôi ra, buông tôi ra, Jung Woon àh!!!
- UMMA !!!
---------------
Mọi chuyện tạm trôi qua, vài ngày sau khi lo liệu chôn cất cho bố xong. Jung Woon
không còn một chút sức lực. Những nỗi đau vẫn xé nát trái tim cậu. Đôi
mắt sưng vù vì khóc quá nhiều. Đôi chân nặng trịch bước từng bước vào
căn nhà chứa đầy những kí ức đáng sợ. Nhưng… nỗi đau của một người phụ
nữ ấy còn lớn hơn cậu gấp hàng trăm hàng nghìn lần… Tưởng chừng mọi
chuyện sẽ chấm dứt tại đó, cuộc sống sẽ lại nhẹ nhàng trôi đi. Thì…
- Anh à… em xin lỗi… em không thể bảo vệ được tình yêu của chúng ta. Em
không thể bảo vệ chính bản thân mình để rồi giờ đây em trở thành một
người phụ nữ dơ bẩn và đáng kinh tởm, phải không anh? Em không còn đủ tư
cách đứng trước tấm bia mộ của anh… Em đã phá hủy lời hứa “ trọn đời
thuộc về nhau ” của chúng ta. Em xin lỗi…
Những giọt nước mắt lăn dài trên má bà, mọi nỗi uất ức trong lòng bỗng dâng cao…
- Nhưng… anh à… anh mãi ở trong trái tim em… hãy chờ em… anh nhé ! – Bà
bê chiếc ghế ra giữa phòng, nhẹ nhàng bước lên chiếc ghế ấy, buộc một
sợi dây thừng to lên trên trần nhà… căn phòng tối om, sâu hun hút, từng
cơn gió khẽ thổi qua những ô cửa sổ.
- Em đến với anh đây… chờ em… anh nhé…
RẦM –
Một chiếc ghế đổ xuống đất…
Cũng giống như một sợi dây thắt chặt con tim…
Một con người rời xa thế giới…
Một cách lặng lẽ...
Cũng giống như một sợi dây thắt chặt con tim…
Một con người rời xa thế giới…
Một cách lặng lẽ...
- UMMA !!! - Tiếng hét lại cất lên chất chứa nỗi đau, sự oan ức, sự oán hận trước cảnh tưởng trước mặt.
- Ông…ông thật ác độc! Chả nhẽ ông không có chút tình người sao? Ông
giết hại cha mẹ tôi. Ông hãy nhớ lấy cái ngày này! Một ngày nào đó, ông
sẽ phải hối hận vì những gì mình đã làm với gia đình tôi. Hừ…tôi nhất
định sẽ quay lại trả thù! - Những lời nói đầy oán trách bỗng được thốt
ra từ miệng Jung Woon như một lẽ tự nhiên. Chất chứa bao nỗi đau.
- Sao mày dám nói thế với ông chủ chứ? Bây đâu, giết nó cho ta! – Lão quản gia hét lên.
- Khoan đã! Không cần giết nó. Ta muốn xem nó định trả thù ta bằng cách
nào. Ha ha ha, nhãi ranh! – Ông chủ nhà họ Shin thách thức Jung Woon một
cách đầy ẩn ý sau điệu bộ nhếch mép đầy khinh miệt.
Jung Woon chạy thẳng ra ngoài trong đầu chỉ có một ý nghĩ: “Appa, umma! Nhất định con sẽ trả thù cho hai người!”
End Flash Back
Mọi chuyện bắt đầu từ đó, ngọn lửa thì hận đã bắt đầu
nhen nhóm từ lúc ấy. Một tổ chức tên là DSS đã ra đời, một tổ chức
chuyện đi lừa bịp những gia đình giàu có để rồi họ phải khuynh gai bại
sản; lấy của người giàu chia cho người nghèo. Thành viên của tổ chức đều
là những người nghèo không tiền bạc, không nhà, không cửa, và tất
nhiên, người đứng đầu không ai khác ngoài Park Jung Woon.
---------------
Một trong những quy định của tổ chức DSS là: không được có bạn, không
được yêu hay quá thân mật hoặc giao tiếp quá nhiều với những người không
thuộc tổ chức. Quy định là quy định, nhưng cảm xúc của con người thì
không thể điều khiển hay kiềm chế một cách dễ dàng bằng một quy định.
Kim Woon Jong và Jung Seo Yeon là hai trong số nhóm người đầu tiên được
kết nạp vào làm thành viên trong tổ chức DSS. Đúng ra sẽ chẳng có gì nếu
như những cảm xúc bùng phát trong họ không lên lỏi vào trái tim hai
người. Không biết từ lúc nào, hai con tim đã trao nhau thứ tình cảm mà
người ta gọi là “yêu”. Để rồi giờ đây số phận lại đùa giỡn con người…
- Woon Jong àh…em biết không nên nói ra nhưng…
- Có chuyện gì em cứ nói đi. Chúng ta đã thề rằng sẽ luôn ở bên nhau sẻ chia mọi chuyện rồi mà.
- Woon Jong à…em…em…em có thai rồi.
…
- THẬT KHÔNG?
- … * khẽ gật đầu *
Dù cuộc đời có thế nào, dù cho ông trời có trêu đùa với tình yêu của họ
thì… một niềm hạnh phúc, một niềm tin vẫn ánh lên trong đôi mắt họ.
- Chúng ta không thể ở đây được, phải trốn thôi. Không thể tiếp tục giấu giếm như 4 năm vừa qua được.
- Nhưng bằng cách nào? Hơn nữa, chúng ta không có tiền.
- Em yên tâm, anh đã dành dụm được một khoản tiền rồi.
- …Vậy…em nghe theo anh…
Và thế rồi, vì tình yêu, vì món quà mà Thượng đế ban tặng, họ đã
quyết định bỏ trốn và vươn tới một tương lai tốt đẹp hơn. Bỏ mặc lại
những ham muốn về tiền bạc, quyền lực, danh lợi. Giờ đây, tất cả những
thứ đó không còn quan trọng với họ. Thứ duy nhất họ muốn là bảo vệ tình
của họ…mãi mãi…
Đêm hôm đó, hai người cùng nhau bỏ trốn ra khỏi cái tổ chức đầy sự
lạnh lùng, chỉ biết đến tiền bạc và ra ngoài với một thế giới rộng lớn
đầy màu sắc. Họ mua vé lên Seoul và tạm biệt cái chốn gọi là ranh giới
giữa Hàn Quốc và Triều Tiên đầy khắc nghiệt này.
Sau bao sóng gió, cuối cùng, họ cũng đã có một cuộc sống hạnh phúc
và êm đềm trong một căn nhà nhỏ nằm trong thành phố Seoul. Và… một cậu
bé cũng đã chào đời trong căn nhà đó - một căn nhà tuy đơn sơ nhưng tràn
ngập niềm vui và tiếng cười. Một cậu bé đáng yêu tên là Kim Jong Hyun.
-----------------
Cũng chính tại đất nước này, ngoài tổ chức DSS còn có một tổ chức khác,
gọi là KCIA . Tổ chức được thành lập ra để bảo vệ nhân dân - một cơ quan
tình báo của Hàn Quốc. Các thành viên trong đó hầu hết đều có một kĩ
năng nào đó. Và…Choi Min Ho, một cậu bé được lớn lên trong tổ chức từ
khi còn nhỏ. Từ bé, cậu đã được đào tạo một cách bài bản các kĩ năng làm
điệp viên. Cậu lớn lên trong sự huấn luyện nghiêm khắc của mọi người
trong tổ chức.
Và rồi…
- Min Ho àh, con đã lớn lên ở đây từ nhỏ, vì vậy ta rất tin tưởng con nên nhiệm vụ lần này ta giao cho con.
- Bác à, nhưng con còn nhỏ hơn nữa lại không có kinh nghiệm…
- Ta tin con làm được, con cũng đủ trưởng thành rồi cũng cần tập dần cho quen với mọi tình huống đi.
- Dạ, vậy…con sẽ tham gia ạ.
- Tốt lắm. Con còn nhớ có lần ta đã từng nói về một tổ chức ngầm chuyên đi lừa những nhà giàu không?
- Dạ, có. Tổ chức DSS.
- Uhm…tổ chức đó khá mạnh và đang phát triển rất nhanh, ta muốn con thâm
nhập vào tổ chức đó để xem để xem cách chúng hoạt động và, chúng ta sẽ
đánh từ trong đánh ra…
- Ý bác là... con sẽ làm gián điệp xâm nhập vào nội bộ bên trong để hiểu rõ địch, sau đó từ từ tiêu diệt tận gốc chúng?
- Chuẩn. Con hiểu nhanh đấy.
Kế hoạch bắt đầu được tiến hành năm Min Ho 16 tuổi. Cậu vào vai một cậu
bé nghèo vô tình đi qua tổ chức xin bát cơm và…tất nhiên, được Park Jung
Woon thu nhập và kết nạp vào hàng ngũ thành viên của tổ chức. Choi Min
Ho chính thức bắt tay vào nhiệm vụ của mình. Phía trước sẽ ra sao? Tất
cả sẽ phụ thuộc vào số phận, con đường mà ông trời đã sắp đặt cho cậu.
---------------
Ở một nơi nào đó trên đất Seoul, Kim Hyung Bum – ông chủ của một
tập đoàn tài chính nổi tiếng ở Seoul. Một tập đoàn vô cùng giàu mạnh và
đã từng đánh bại nhiều tập đoàn nổi tiếng khác. Vợ ông – Lee Hyun Ri
cũng nổi tiếng đẹp nghiêng nước nghiêng thành trong Seoul. Họ rất yêu
thương nhau trong một gia đình tràn ngập hạnh phúc.
Kim Hyung Bum kí kết hợp đồng với một công ty khác vì muốn mở rộng tập
đoàn và vươn tới thị trường châu Âu. Nhưng ông trời lại cản đưởng ông;
có lẽ ông trời không muốn cho Hyung Bum thành công hơn nữa. Công ty đó
đã phá sản do thị trưởng chứng khoán đột nhiên tụt dốc kéo theo tập đoàn
của ông cũng bị lung lay, Hyung Bum đã đổ quá nhiều tiền vào công ty
đó. Vì muốn giữ vững tập đoàn qua cơn sóng gió này và muốn vựng tập đoàn
dậy, ông đã chạy vạy đi vay mượn khắp nơi để có tiền khôi phục lại tập
đoàn. Nhưng tất cả những cố gắng, nỗ lực của ông đều vô ích; thị trường
chứng khoán ngày một tụt dốc và kết quả cuối cùng…Ông không thể bám trụ
được nữa, tập đoàn của ông đã phá sản. Chính trong những ngày tháng nước
sôi lửa bỏng đó, ông trời đã ban tặng cho hai vợ chồng Hyung Bum một
đứa con. Nhưng, cái gì cũng có cái giá của nó, phải không? Ông trời ban
cho ông một đứa con thì lại lấy đi của ông mọi thứ về tiền bạc, danh lợi
và… ngay cả người vợ ông vô cũng yêu thương cũng bị Thượng đế cướp mất
khi vừa sinh ra đứa con trai đầu lòng. Phải chăng…đó là cái giá quá đắt
mà ông phải trả để có một đứa con? Đứa con trai mà ông đã mong chờ bao
lâu nay – Kim Ki Bum.
--------------------
Tất cả mọi thứ đều có đi có lại, muốn có được
thứ gì cũng đồng nghĩa với việc phải mất đi một thứ. Bọn họ, sẽ nhận
được những gì và mất đi những gì? Liệu ông trời có sắp đặt số phận cho
họ ở gần nhau hơn không? Câu hỏi đặt ra cho bạn: Cái gì là thứ quan
trọng nhất trong cuộc sống của bạn?
End chap 1 part 1
Fic này đã post bên Babu http://shineevn.net/showthread.php?6445-Longfic-Where-Am-I-In-Your-Heart ( tranh thủ PR cho fic luôn :)) )nhưng post sang đây câu khách, để cho nó hợp ní e sẽ cố gắng post nhanh để bên này kịp vs babu. Mong mn ủng hộ fic của e ạ xD
Được sửa bởi kun275 ngày Sun Jun 12, 2011 10:00 pm; sửa lần 1.